Em tầng vĩa cơ man ẩn dụ
nhìn xuống nhân gian mắt buồn như rêu
thả xuống ngày anh tóc buồn như gió
nghìn năm qua phập phồng ngực đá
tay người run ,
huyền hoặc cái cười !
Đêm huyền diệu |
tay người phàm cái đẹp toát mồ hôi
nỗi khát yêu rùng mình mươi thế kỷ huyền hoặc trêu ngươi tràn cơn mộng mị
huyền hoặc eo thon
lở núi ,đau rừng …
nghìn năm rồi căng nhức cặp đùi rung
rụng tay múa chưa vầy nên cuộcmà lũ dơi kia cấu cào vào đơn chiếc
vạc lùa sương làm chi ,
khi nguội máu nhân tình
em cứ cười treo giá của điêu linh
ngoảnh mặt phù vân
lắc đầu dâu bể
trò góp nắng gom mưa mà bão giông trần thế
thấm vào đâu
hiu hắt … lông mày !
Duy Xuyên 26 - chạp - Mậu Tý
Nguyễn Đức Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét