Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

Những câu chữ in nghiêng



Những câu chữ in nghiêng an ủi phận người
hôi hổi nước mắt nụ cười san vui sớt khổ
vỗ về lỗi lầm
vực dậy oan khiên

Những câu chữ ngày xưa lời dạy thánh hiền
nâng niu tình yêu khát vọng
nuôi lớn niềm tin
sự thật tự do cái đẹp

Nam quốc sơn hà nam đế cư
Thiên đô chiếu
Phá cường địch báo hoàng ân
Hịch tướng sĩ
Bình ngô đại cáo

Những câu chữ sấm truyền chấn động nhân tâm
hào hùng chính khí
như gươm chém vào đá
như giáo thích vào người
sông núi nghìn sau đất trời vang dội:
-“Ta ban cho ngươi này ngựa này thuyền
“này lương ăn thuốc chữa
“này những điều nhân nghĩa
“hãy nằm lòng mà cố quốc hoàn lương…”

Xã tắc hưng vong thất phu hữu trách
Câu chữ đời Kiều rát lệ trăm năm

Những câu chữ in nghiêng như mũi giáo lưỡi gươm
lộng gió sa trường lưng voi yên ngựa
cái chết tợ lông hồng
ngất ngưỡng chí làm trai
chói ngời trang liệt nữ

Những câu chữ dõng dạc tiền nhân
lời thầy lời cha giáo huấn
như máu và nước mắt
đằm đằm lòng cháu con

Khi cái lạnh đã dần lên đến ngực
lên đến trái tim đập cạn cùng nhân thế
Nguyễn Du mĩm cười:
-“Được!”
những câu chữ làm xong chức phận
trước cuộc đời “văn chương vô mệnh…”

Những tưởng hiền lành yếu đuối nhường kia
câu chữ cha ông lúc cần sẽ hóa thành nắm đấm
hóa lòng căm thù
xóa bỏ cường quyền đập tan bạo ngược

Những tưởng nhỏ nhoi mỏng mảnh nhường kia
lại ve vuốt vết thương rỉ máu
gượng đỡ từng kiếp người ngã quỵ
trước vùi dập bão đời
những câu chữ in nghiêng
những câu chữ in nghiêng!

Bây giờ câu chữ kia xộc xệch đội hình
ngẩn ngơ ý nghĩa
xưng tụng vọng ngôn
ỡm ờ triết lý
phỉnh nịnh nhân tình
suy tôn ảo tưởng
con làm gì thưa Thầy
con làm gì thưa Cha

Bầu bạn chúng con tận hiến phận mình cặm cụi với thơ
thao láo con mắt đêm trừng vào mộng mị
tức tưởi vần vè lạc điệu
lảm nhảm ý niệm đớn đau
tiều tụy hình hài
chiêm bao suy nghĩ
không để cho ai
không để làm gì

Thưa Thầy! con biết vịn vào đâu?
Thưa Cha! con biết tựa vào đâu?
những câu chữ linh thiêng rùng mình hóa kiếp…!!!
                                                   
                                                    Tam Kỳ 01/01/2014
                                                    Nguyễn Đức Dũng







Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

Bên cửa tháp N

CÔ ĐƠN NGẠO NGHỄ

Từng mỗi lần trăng
anh thủy triều dâng ngang qua ngõ
trăm năm này rồi mấy trăm năm nữa

Mắt tượng mê hồn kia để làm gì
sa thạch nghiêng tai nghìn thu chưa mỏi
anh cội si già truyền âm nhập mật
sao em không vọng một lời
saranai lên cơn ngực Thu Bồn rớm máu


Giữa rừng khuya tim đau rền nhịp trống
lòng đòi em chớp giật giông chiều
như núi Quắp cúi đầu chết cạn
nửa mảnh hạ huyền khép mặt vào đâu

Từng mỗi lần em
cạn kiệt phù sa đời nhau hờ hững
anh chảy thành sông qua bồi qua lở
hồn ma vật vờ khát đói thịt da

Ơi tháp H tháp G chắp vá trùng tu
phồn thực gọi mời phù điêu vẫy gọi
anh đi tìm em
tháp N lung linh ký ức
mang trái tim nung nghìn độ lửa
viên gạch hồng bật máu của riêng em

Bên cửa tháp N sáng nay
tay mềm như lụa
mắt buồn như trăng
thức dậy nghìn khuya gạch vỡ
tiếng kèn kia ai oán khôn cùng
tiếng kèn đưa anh về hồng hoang vương triều
mang mang nỗi niềm yêu đương không thỏa
đói em
khát em

nghìn tuổi rồi còn non tơ thế
nghìn thu rồi duyên chưa nguôi khuây
trăng cứ hẹn về triều dâng thác đổ
nghìn vạn bước chân rồi đơn chiếc qua đây
ĐỢI

Bên cửa tháp N bên N cửa tháp
tiếng sét nghìn thu vuốt mắt mặt trời
rêu đã xanh
đời đã xanh
anh hóa tượng Linga niềm cô đơn ngạo nghễ
thương khóc một Yoni á thánh á thần
tháng 8/ 2013
Nguyễn Đức Dũng