CÔ ĐƠN NGẠO NGHỄ |
Từng mỗi lần trăng
anh thủy triều dâng ngang qua ngõ
trăm năm này rồi mấy trăm năm nữa
Mắt tượng mê hồn kia để làm gì
sa thạch nghiêng tai nghìn thu chưa mỏi
anh cội si già truyền âm nhập mật
sao em không vọng một lời
saranai lên cơn ngực Thu Bồn rớm máu
Giữa rừng khuya tim đau rền nhịp trống
lòng đòi em chớp giật giông chiều
như núi Quắp cúi đầu chết cạn
nửa mảnh hạ huyền khép mặt vào đâu
Từng mỗi lần em
cạn kiệt phù sa đời nhau hờ hững
anh chảy thành sông qua bồi qua lở
hồn ma vật vờ khát đói thịt da
Ơi tháp H tháp G chắp vá trùng tu
phồn thực gọi mời phù điêu vẫy gọi
anh đi tìm em
tháp N lung linh ký ức
mang trái tim nung nghìn độ lửa
viên gạch hồng bật máu của riêng em
Bên cửa tháp N sáng nay
tay mềm như lụa
mắt buồn như trăng
thức dậy nghìn khuya gạch vỡ
tiếng kèn kia ai oán khôn cùng
tiếng kèn đưa anh về hồng hoang vương triều
mang mang nỗi niềm yêu đương không thỏa
đói em
khát em
nghìn tuổi rồi còn non tơ thế
nghìn thu rồi duyên chưa nguôi khuây
trăng cứ hẹn về triều dâng thác đổ
nghìn vạn bước chân rồi đơn chiếc qua đây
ĐỢI |
Bên cửa tháp N bên N cửa tháp
tiếng sét nghìn thu vuốt mắt mặt trời
rêu đã xanh
đời đã xanh
anh hóa tượng Linga niềm cô đơn ngạo nghễ
thương khóc một Yoni á thánh á thần
tháng 8/ 2013
Nguyễn Đức Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét