Trương Chi
“Tặng
những thằng bạn Cung Cầu Đường Sắt Tam Kỳ”
Học đòi Trương Chi bên sông
Tam Kỳ
Thổi sáo không kêu
Khảy đàn không được
Mỵ Nương của tôi toàn con nhà
nghèo
Tôi thương em nông dân áo vá
Tôi yêu người công nhân áo
bạc
Tôi mê nàng chạy chợ đã có
người yêu
Mỵ Nương của tôi dầu dãi nắng
mưa
Mỵ Nương dậm thuốc rê Trường
Xuân Tam Ngọc
Mỵ Nương mắt buồn khoai Xiêm
sắn lát
Mỵ Nương mặt bủng da chì cơm
độn bo bo…
Tôi như thằng Gù nhà thờ Đức
Bà say Esméralda
Áo phong trần vá nỗi buồn mới
lớn
Soi mặt sông dài nuôi mộng
Tràng Khanh
Đứng hú bên giòng hồng nhan
Tống Ngọc
Cô đơn một gói độc hành
Thế hệ chúng tôi mộng mị nửa
mùa
Tội nghiệp những thằng trương
chi nặn mụn
Có đứa đưa bạn đến khoe nhà
vợ
Đúng ngày em đi lấy chồng
Cả bọn kéo về thở dài ố vàng
Ga xép
Tôi cầm cố khuôn mặt mình ký
nợ một cơn say
Rượu không thành tri kỷ
Đàn guitar đứt dây
Tình yêu bạn tôi gióng giã
hồi còi
Ôi! Những thằng trương chi
thảm hại đáng thương
Không sắm nổi con đò rêu rao
cho mình tiếp thị
Những Mỵ Nương sở hữu nỗi
buồn
Khi cơm áo trở thành triết lý
Trái tim đầu hàng miếng ăn
Trái tim vô tích sự
Tôi cầm tâm hồn lên giữa lòng
tay
Tôi cầm nỗi buồn tôi làm một
chuyến bụi đời
Những sân ga vẫy chào tiễn
biệt
Những sân ga không còn chỗ
gọi mời
Tôi đồng hành nỗi buồn chuyến
bụi đời mải mốt
Ngày Trương Chi nghễnh ngảng chân
chậm mắt mờ tìm về bến sông
Bến sông quạnh vắng
Tìm về Mỵ Nương
Những Mỵ Nương hom hem đùm đề
con cháu
Đứa nhớ đứa quên nhập nhằng
chuyện cũ
Em ơi mây trắng cỏ vàng
Giòng nào hiu hắt gió
Khóc rống góc trời may rủi mưa
sa
Trương Chi một mình đi tìm
trái tim
Trái tim không biết bơi trái
tim chết đuối
Bến sông
Bến sông
Bến sông run lạnh
Sao hãy còn run lạnh cố nhân hời…!
13/3/2015
Nguyễn Đức Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét