Tam
Kỳ
Hàng
quán chùm hum dưới bóng sưa già
Bà
bán cơm khuya lui cui bếp lửa
Những
con hẽm ổ gà gập ghềnh giấc ngủ
Xúm
xít điếu thuốc lập lòe nụ cười ba gác cyclo…
Anh
hai mươi ngồi đồng Sanh Hưng Nam Ngãi chờ sương
Ly
rượu nhảy tàu đắng chèn tiễn bạn
Tiếng
còi đêm giật thót con đường
Chẳng
hiểu sao phố gặp làng ngẩn ngơ ngã ba
Anh
mọc rễ cái nhìn rợp buồn Trường Xuân quán Mít
Quen
nhau bánh đúc bánh bèo
Lần
quần chè No bà Dần làm chi
Mấy
hàng trầu cau chợ chiều hóng khách
Nhớ
hồi bảy chín tám mươi
Thương
anh gác Cầu Treo đói xanh con mắt
Em
tặng người yêu những rỗ trứng gà*
Cái
ngọt bùi dậy hơi con gái
Mấy
thằng bạn nghèo qua đận đói vàng da
Nhớ
Mỹ Tân An bãi bờ sắn bún dẽo thơm
Rứa
mà em như sông lầm lũi không về
Sớm
mùng năm rạm kết bè yêu đương mở hội
Anh
ngồi gõ thành cầu một mình hát phu hát thê
Có
ai bắt tội bắt tình quặn thắt câu thơ
Có
ai biểu anh phải lòng Tam Kỳ đứt ruột
Cái
xứ chẳng kiểng quê chi mà gớm thiệt
Yêu
iếc sơ sơ rồi chết ngã ba đường…
Sáng 10 tháng Giêng Ất Mùi –
2015
Nguyễn Đức Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét