“ kính hương hồn Cha một đời gian truân “
Trôi xa xứ suốt thời trai trẻ
lông bông không cửa không nhà
âm ỉ nắm tro quê kiểng
từng chiều ngoáy cổ trời xa
đi nửa đoạn mà ra người nửa phận
nửa bầy con lôi thôi
đứa tật ,
đứa khờ...
nửa sương khói xanh suông vào cây cỏ
nửa còn
mộng mị …hời quê !
quê mộng mị ngày gạo châu củi quế
ngày con áo khăn đuổi gió ngang trời
ngày con thả trôi hạt hạt phù sa lở mắt già xót đất
chiều ra sông,
ngùi ngùi !
ngó sông...
đêm nhận được tin cha trả cõi
con rồi nên bão nên giông
chân thấp chân cao mong về gặp mặt
chờ trơ nấm đất không tròn !
quày quả nuột lạt neo mình quày quả lòng xưa ấy
quày quả lứa măng dưới ngờm ngợp sinh thành
con chiếc nan tre,
hẹn cánh diều cho trẻ
đất này thắp khói mà xanh …
Đêm Điện Bàn 7-2001
Tam Kỳ 10- 02-2009
Nguyễn Đức Dũng
cầu Đường sắt Kỳ Lam |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét