“ tặng đồng đội công trường đường sắt Quảng Nam –Đà Nẵng “
1975-1980
…thương cái thời sắn lát cõng bo bo
không quật nổi chúng mình
đôi mươi , mười tám
nghêu ngao hát
búa quai mòn vách núi
chiều cười rung bãi mìn…
những chủ nhật tròn theo trái móc , trái sim…
hoa mua tím rừng bâng khuâng tặng bạn
những công trường nối dài quê kiểng
ta đi ,
bình minh nào cũng …xuân !
trùng điệp ta đi
tên đất , tên làng …
qua những xóm thôn vừa ngừng tiếng súng
qua những mái tranh mẹ vừa che tạm
khói bếp chiều bịn rịn chẳng bay lên
cái lạnh đêm rừng không thể nào quên
từng roi gió quất ngọt vào trai trẻ
năm bảy đứa rủ khoanh tròn đống lửa
Mỏ đá Duy Trung |
sau lưng sương xuống đầm.
nhớ đêm trăng đàn chảy bập bùng
chuyện quê xứ gập ghềnh câu hát
chuyện lứa đôi gởi vào ánh mắt
chuyện mai ngày …
bẽn lẽn gởi sao khuya !
đâu nề hà cứ vậy ta đi
mơ ước đẹp trong sức dài vai rộng
đời sẽ xanh bằng tin yêu cháy bỏng
quê sẽ vui như háo hức bây giờ
và thế rồi năm tháng kéo ta đi
cơm áo rẽ hẹn thề ra bốn phía lắm khi nhớ thì giấu vào kỷ niệm ví như rằng cái sự nó …đương nhiên !
bất chợt hiên mưa quán vắng một chiều
ly hội ngộ rót nỗi niềm của tuổi chuyện rối bung về ngày cũ kỹ
tràn miệng cười , quơ đũa gắp …rưng rưng !
Duy Xuyên 07-12-2005
Nguyễn Đức Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét