Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Tụng ca

Tụng ca
“Riêng tặng một người hay thả tóc bay…”

Tắm rửa lần cuối cùng những bài thơ đã cũ
một thời xưng tụng
cõi chân không ca ngợi chỗ em ngồi
con đường em đi
hàng cây em đứng
tóc xõa
chiều
gió
ngẩn ngơ
hương

Anh tưởng mình thánh tử đạo cuồng si
hồn loạn thị cơ man màu sắc
những vòng hoa kết bằng nước mắt
những nét cười tinh huyết trẻ trai

Thôi nhé em vô dụng tuổi tên rồi
đắp mặt từng phút giây yêu đương
ngữ ngôn vụng dại
từng thì thầm đớn đau hạnh phúc
mà không tường thật hay mơ

Khổ hạnh một đời thơ khổ hạnh một tượng đài
em
chói lòa
ánh sáng
những hò hẹn ngọt ngào ban phát
những đường mật em tin
anh bật khóc niềm kính tín không thể nào ngây thơ hơn được
đôi cánh ảo tưởng cuối trời
không thể bay lên
ôi con chiên
tội nghiệp

Thôi nhé em xin được lặng im
để còn tin bi ký buồn tự dựng
không khắc tên
không nét chạm
diêm sinh từ ngọn lửa chính mình

Tam Kỳ 18/5/2012
Nguyễn Đức Dũng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét