Ghi ở cổng An Trung
Cổng làng từ bữa em thôi
cứ hồ nghi đợi như hồi còn quen
xùng xình chuyện chẳng ra răng
biết sau tối lửa tắt đèn với ai
hồi mô biển rộng sông dài
chừ đây thiên hạ làm quay quắt mình
ruột dưa xót muối không thành
tự nhiên mất của để dành người ơi
trăng hè gió xóm chê tôi
tréo hai đầu võng mà ngồi ngó khan
nghĩ mà thương cái cổng làng
nghĩ mà giận cái người ngoan…nửa chừng
nghĩ mà tiếc cái người…dưng
hay ri hồi nớ mình đừng …với nhau !
8 – 2003
Nguyễn Đức Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét