Tự ru
Cái buồn khuấy mãi không tan
cái ngơ lưu cửu cái tàng lưu dung
tôi sân si đến tột cùng
khởi từ vô thuỷ vô chung khởi về
Chuông nào vỡ cuộc u mê
lay nhau với giữa bốn bề vô minh
ngồi chơi với gió một mình
nghe đâu cây cỏ bình sinh cũng là
Tam Kỳ 01 – 6 - 2011
Nguyễn Đức Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét